Vi Nhân
“Việt Nam muôn năm!”, “Việt Nam muôn năm!”, “Việt Nam muôn năm!”[1] …
Mười ba tiếng hô dũng cảm của anh hùng Nguyễn Thái Học và mười hai liệt sĩ Việt Nam Quốc Dân Đảng trước giây phút vị quốc vong thân. Một câu khẩu hiệu được hô to mười ba lần là mười ba tiếng chuông dóng vào lòng toàn dân việt. Có tiếng hô quyết liệt, có tiếng vang khẳng định, có tiếng lời di chúc, có tiếng câu tâm nguyện …
Họ không hô “Quốc Dân Đảng muôn năm!”, và cũng không ai “Nguyễn Thái Học muôn năm!”. Đồng nhất, đồng lòng mọi tiếng hô chung “Việt Nam muôn năm!”. Những người yêu nước dũng cảm này đều cùng một tâm nguyện đấu tranh dành độc lập, tự do cho tổ quốc, cho dân tộc Việt Nam. Không vì đảng phái riêng, không sùng bái cá nhân lãnh tụ. Một lòng vì tổ quốc, vì dân tộc. Bài học này có còn nằm lòng trong trái tim con dân đất Việt?
Bài học lịch sử này còn được trân trọng và giảng dạy trong học đường hay không? Hay thay vào đó là những giáo điều thối rữa, lai căng, phục vụ cho một phe nhóm vụ lợi, đang ra rả qua những chiếc loa tuyên truyền, mị dân, bán nước.
Chúng tuyên truyền, tẩy não dạy cho người yêu nước hô khẩu hiệu “Hồ Chí Minh muôn năm!”
Chúng dạy dỗ mầm non ca hát “Việt Nam. Hồ Chí Minh.”
Chúng tiếp tục nhồi ép chủ nghĩa Mác-xít – Lê-nin-nít và “tư tưởng” Hồ Chí Minh vào đầu giới trẻ trung học, đại học dù chủ thuyết Cộng Sản đã bị lên án là diệt chủng và mọi tư tưởng, hành động của Hồ Chí Minh đều một mực theo Mao, theo Stalin. Chính Hồ Chí Minh đã nói rằng “Tôi không có tư tưởng gì, tất cả những gì do Ông Mao Ông Stalin nghĩ ra”.
Chúng đòi hỏi “Trung với đảng” và công an nhân dân đã tuân hành trung với đảng, “hiếp” với dân. Rồi chúng giăng khẩu hiệu “Đảng Cộng Sản Quang Vinh Muôn Năm. Chỉ biết còn đảng còn mình.”
Chúng bảo “Hãy nhắm thẳng vào quân thù mà bắn!” Thế nhưng không một tiếng súng nào bảo vệ những ngư dân mất mạng, mất thuyền trên biển Đông vùng Hoàng Sa, Trường Sa. Không một hành động nào đối phó với tàu “lạ” xâm phạm lãnh thổ, hà hiếp đàn áp ngư dân. Quả là hữu hảo cho kẻ “lạ”. Những viên đạn nhắm thẳng từ công an đã cướp đi mạng sống của cháu bé Lê Xuân Dũng và anh Lê Hữu Nam ở Nghi Sơn – Thanh Hoá. Bổng dưng đồng bào trở thành kẻ thù hay sao? Quân Đội Nhân Dân, Công An Nhân Dân bảo vệ nhân dân hay bảo kê cho băng đảng CSVN!?
Chúng chỉ cho phép tuổi trẻ hô to khẩu hiệu “Việt Nam! Việt Nam!” trong những cuộc đấu bóng, trong những buổi thi hoa hậu, những trò chơi giao hữu. Trong khi đó chúng lại dùng dùi cui, còng, gông cùm, tù đày cho những người yêu nước dám lên tiếng Hoàng Sa – Trường Sa – Việt Nam.
Đã có một thế hệ (1955-1975) ở miền Bắc và sau này hơn một thế hệ (1975-2010) thuộc cả Bắc lẫn Nam đã trưởng thành và lớn lên trong nền giáo dục mị dân yêu nước phục tùng dưới ngọn cờ Đảng. Những nhiệt tình lý tưởng tuổi trẻ yêu nước đã bị bán tráo với một Đảng bịp bợm. Người ta không còn thề trung với nước nữa mà bị ép buộc phải trung với đảng. Những người tòng phục vô điều kiện các quá trình bị điều kiện hoá, tẩy não, ngu muội nên mới hô câu “Hồ Chí Minh muôn năm!” như máy tự động thay vì “Việt Nam muôn năm!”. Nếu họ không tự động thì cũng ngàn lần phải hô to trong sợ hãi và lẫn nấp trong đám đông. Còn “người” thì đã muốn nằm sâu trong lòng đất, muốn được hoá kiếp vãng sinh nhưng thân xác vẫn bị phơi bày trong lồng kiếng. Có người cho rằng đó là nghiệp quả dành cho người rất ác lúc sinh thời, vì thế thân xác không được trở về với cát bụi mà phải bị lôi ra cắt xẻ, lắp dán, tô vẽ, gọt đắp mỗi năm. Không có nghiệp nào nặng hơn vậy.
Chúng đã “trồng cấy” người như thế thì liệu sau hai thế hệ nữa sẽ có còn ai hô to khẩu hiệu “Việt Nam muôn năm!” cho đất mẹ. Và bao giờ mới vực dậy được một thế hệ Việt Nam tự do, dân chủ, được tỏ lòng yêu nước, yêu nguồn cội, yêu đồng bào theo ý nghĩa của nó mà không bị tráo trở bởi chính trị độc tài, phục vụ cho phe nhóm đặc quyền. Phải chăng ngay bây giờ mọi người cần học lại “Lời mẹ dặn”[2] rằng “Phải làm một người chân thật”, “chân thật trọn đời”. Yêu nước thì cứ tỏ lòng yêu nước.
Hoàng Sa – Trường Sa – Việt Nam
Việt Nam muôn năm!
——————————–
CHÚ THÍCH:
[1] Các liệt sĩ trong cuộc khởi nghĩa Yên Bái hô khẩu hiệu “Việt Nam vạn tuế!” trước khi bị hành quyết. Chúng tôi dùng “Việt Nam muôn năm!” cho phù hợp với ngôn phong hiện nay.
[2]“Lời mẹ dặn” thơ Phùng Quán
Nhạc minh hoạ: Sự thật ơi – Phan văn Hưng