vietsoul21

Archive for Tháng Mười Một, 2009|Monthly archive page

“Vẹt kiều”

In Cộng Đồng, Chính trị (Politics), Việt Nam on 2009/11/27 at 20:04

Cái gọi là “Đại hội Việt kiều” vừa mới kết thúc tại Hà Nội thì đã có “Vẹt” ở nước ngoài dóng loa phát thanh về “một nỗi bình an” giữa lòng Đại hội. Phải chăng là “một nỗi bình an” trong một miền hoang tưởng và những huyễn hoặc của “hồn nhiên” thứ mấy. Không biết nói thế nào cho vừa nên xin gởi bài thơ (trích từ tập Bài thơ của một người yêu nước mình) và cảm xúc của nhà thơ Trần Vàng Sao nói về bè lũ độc tài, ỉ thế ỉ thần và đám tay sai về hùa với họ:

tau chưởi

tau tức quá rồi

tau chịu không nổi

tau nghẹn cuống họng

tau lộn ruột lộn gan

tau cũng có chân có tay

tau cũng có đầu có óc

có miệng có mắt

có ông bà

có cha mẹ

có vợ con có ngày sinh tháng đẻ

có bàn thờ tổ tiên một tháng hai lần

rằm mồng một hương khói bông ba hoa quả

tau đầu tắt mặt tối

đổ mồ hôi sôi nước mắt

vẫn đồng không trự nõ có

suốt cả đời ăn tro mò trú

suốt cả đời khố chuối Trần Minh

kêu trời không thấu

tau phải câm miệng hến

không được nói

không được la hét

nghĩ có tức không

tau chưởi

tau phải chưởi

tau chưởi bây

tau chưởi thẳng vào mặt bây

không bóng không gió

không chó không mèo

mười hai nhánh họ bây đem lư hương bát nước

giường thờ chiếu trải sắp hàng một dãy ra đây

đặng nghe tau chưởi

tau kêu thằng khai canh khai khẩn tam đợi mười đời

cao tằng cố tổ ông nội ông ngoại cha mẹ chú bác cô dì

con cháu thân hơi cật ruột bây tau chưởi

tau chưởi cho tiền đời dĩ lai bây mất nòi mất giống

hết nối dõi tông đường

tau chưởi cho mồ mả bây sập nắp

tau chưởi cho bây có chết chưa liệm ruồi bu kiến đậu

tam giáo đạo sư bây

cố tổ cao tằng cái con cái thằng nào móc miếng cho bây

hà hơi trún nước miếng cho bây

bây ỉ thế ỉ thần

cậy nhà cao cửa rộng

cậy tiền rương bạc đống

bây ăn tai nói ngược

ăn hô nói thừa

đòn xóc nhọn hai đầu

ngậm máu phun người

bây bứng cây sống trồng cây chết

vu oan giá hoạ

giết người không gươm không dao

đang sống bây giả đò chết

người chết bây dựng đứng cho sống

bây sâu độc thiểm phước

bây thủ đoạn gian manh

bây là rắn

rắn

toàn là rắn

như cú dòm nhà bệnh

đêm bây mò

ngày bây rình

dưới giường

trên bàn thờ

trong xó bếp

bỏ tên bỏ họ cha mẹ sinh ra

bây mang bí danh

anh hùng dũng cảm vĩ đại kiên cường

lúc bây thật lúc bây giả

khi bây ẩn khi bây hiện

lúc người lúc ma

lúc lên tay múa ngón sủi bọt mép gào thét

lúc trợn mắt khua môi múa mỏ đả đảo muôn năm

lúc như thầy tu vào hạ

lúc như con nít đói bụng đòi ăn

hai con mắt bây đứng tròng

bây bắt hết mọi người trứơc khi chết phải hô

cha mẹ bây ông nội ông ngoại bây tiên sư cố tổ bây

sống dai đời đời kiếp kiếp

phải quỳ gối cúi đầu

nghe bây nói không được cãi

phải suốt đời làm người có tội

vạn đợi đội ơn bây

đứa nào không nghe bây hớt mỏ chôn sống

thằng nào không sợ bây vằm mặt thủ tiêu

bây làm cho mọi người tránh nhau

bây làm cho mọi người thấy nhau nhổ nước miếng

đồ phản động

đồ chống đối

đồ không đá bàn thờ tổ tiên

đồ không biết đốt chùa thiêu Phật

thượng tổ cô bà bây

mụ cô tam đợi mười đời bây

tau xanh xương mét máu

thân tàn ma dại

rách như cái xơ mướp chùi trách nồi không sạch

mả ông bà cố tổ bây kết hết à

tụi bây thằng nào cũng híp mắt hai cằm

bây ăn chi mà ăn đoản hậu

ăn quá dã man

bây ăn tươi nuốt sống

mà miệng không dính máu

người chết bây cũng không chừa

năm năm mười năm hai mươi năm

xương chân xương tay sọ dừa vải liệm`

bây nhai bây khới bây mút

cả húp cả chan bây còn kêu van xót ruột

bao nhiêu người chết diều tha quạ rứt xương

khô cốt tàn dọc bờ dọc bụi giữa núi giữa rừng

để bây xây lăng đắp mộ dựng tượng dựng đài cho

cha mẹ cố tổ bây

hỡi cô hồn các đảng

hỡi âm binh bộ hạ

hỡi những kẻ khuất mặt đi mây về gió

trong am trong miếu giữa chợ giữa đường

đầu sông cuối bãi

móc họng bóp cổ móc mắt bọn chúng nó

cho bọn chúng nó chết tiệt hết cho rồi

bây giết người như thế

bây phải chết như thế

ác lai thì ác báo

tau chưởi ngày chưởi đêm

mới bét con mắt ra tau chưởi

chập choạng chạng vạng tau chưởi

nửa đêm gà gáy tau chưởi

giữa trưa đứng bóng tau chưởi

bây có là thiền thừ mười tám con mắt tau cũng chưởi

mười hai nhánh họ bây

cao tằng cố tổ bây

tiên sư cha bây

tau chưởi cho bây ăn nửa chừng mẻ chai mẻ chén

xương cá xương thịt mắc ngang cuống họng

tau chửi cho nửa đêm oan hồn yêu tinh ma quỷ

mình mẩy đầy máu hiện hình vây quanh bây đòi trả đầu trả chân trả tay trả hòm trả vải liệm

tau chưởi cho cha mẹ bây có chết cũng mồ xiêu mả lạc

đoạ xuống ba tầng địa ngục bị bỏ vào vạc dầu

tau chưởi cho cha mẹ bây có còn sống cũng điên tàn

đui què câm điếc làm cô hồn sống lang thang đầu đường xó chợ

bốc đất mà ăn xé áo quần mà nhai cho bây có nhìn ra

cũng phải tránh xa

tau chưởi cho con cái bây đứa mới đi đứa đã lớn

sa chân sẩy tay đui què sứt mẻ nửa đòi nửa đoạn

chết không được mà sống cũng không được

tau chưởi cho dứt nọc dòng giống của bây cho bây chết sạch hết

không bà không con

không phúng không điếu

không tưởng không niệm

không mồ không mả

tuyệt tự vô dư

tau chưởi cho bây chết hết

chết sạch hết

không còn một con

không còn một thằng

không còn một mống

chết tiệt hết

hết đời bây

29 tháng 6 năm 1997

Những bài liên hệ:

Khi con người trở thành con vẹt

Sao anh nỡ đành quên?

Quê hương chưa phải chốn bình an



Đại Vệ Chí Dị – Người Buôn Gió

In Tạp văn, Việt Nam on 2009/11/23 at 17:02

BBT: Dưới đây là trích dẫn một đoạn trong chương Đại Vệ Chí Dị của Người buôn gió, nhà báo mạng ở VN.

– Trước tiên lấy đất ruộng đẹp, bán cho thương gia nước ngoài, đền bù cho dân. Theo ý thần nên đền bù cao để dân hưởng ứng. Không nên rẻ mạt quá dân lại khiếu kiện như mọi lần. Dân được đền bù thoả đáng không có ý gì để mà kêu ca. Đó là xong một việc.

Cả triều lao xao, Vệ vương hỏi.

– Trả cho dân cao thì còn lấy đâu ra lãi mà chia.?

Hào Đức Vị, vốn có dòng dõi trâm anh, ông nội cũng từng là đại thần nghị sự, dáng vóc khôi ngô sáng sủa nói.

– Xin để đại thần kinh đô nói tiếp việc sau.

Đại thần quản kinh đô quê ở châu Ái tên chữ là Sáng Quyết, vốn không là dòng dõi,nhưng thiếu thời ham học, lại tinh thông thời thế nên tiến thân vùn vụt. Gật đầu tỏ ý cám ơn Vị và nói rằng.

– Người xưa có câu “rừng xanh còn lo chi thiếu củi đốt’’ tiền ở trong dân thiếu gì cách để các quan tự lấy. Để các quan tự tìm cách mà lấy có phải là hơn tăng lương cho các quan không ? Làm quan có cơ hội như thế tôi nào mà chả trung. Như thế vừa rèn luyện, đạo tạo ngón nghề cho các quan có nghiệp vụ. Chả phải làm một mà lợi hai ư.

Các đại thần đều gật gù, cho rằng kế đó hay. Đại thần thanh tra là Chu khuyến cáo.

– Nhưng lấy của dân thì lấy thế nào đừng để lộ liễu.

Sáng Quyết trả lời ngay.

– Việc này là một quá trình diễn biến theo đúng quy luật đã được đại thần Tôn Dưa nghiên cứu và tổng kết, xin đại thần Tôn Dưa có lời.

Tôn Dưa bước ra giữa triều tâu.

– Dân ta vốn chỉ biết làm ruộng, làm thủ công. Nay có đống tiền thì làm gì. Gửi vào ngân hàng thì sợ lạm phát, thực hiện đổi tiền như xưa nên bọn dám gửi chắc không có mấy. Đứa nào đầu tư làm ăn gì thì phải qua cửa các quan thuế, hành chính, các cấp địa phương xin giấy phép thủ tục này nọ trăm thứ giấy má. Mỗi lần xin thế các quan phải tự biết làm gì, sau đó hàng tháng lại thanh tra, kiểm tra hàng trăm quy định, tự bọn dân lại phải biết làm gì.

Còn đứa nào không biết làm ăn, có tiền sẽ nảy sinh ăn chơi. Các quan cho các nơi mở ăn chơi, bài bạc, gái mú. Để khuyến khích chúng ăn chơi tiêu pha, thần cho bộ truyền thông phát động những cuộc thi người đẹp, nhà đẹp, xe đẹp các trò vui chơi tốn kém để chúng đua nhau lao đầu tiêu pha, triều đình đánh thuế những loại hàng xa xỉ này không ai mà kêu ca cho được. Lại nữa ta cho bọn cung ứng các trò đó ăn chơi, tệ nạn làm ăn bước đầu dễ dàng, thu tiền cống nạp. Sau khi dân bán đất tiêu hết tiền, chúng ta quay sang bắt tội và lên án bọn cung cấp dịch vụ tệ nạn, trực tiếp thu lợi nhuận từ những trò như xới bạc, lầu xanh. Bọn này tất phải nôn oẹ hết những gì chúng kiếm được của dân cho các loại quan để thoát thân. Thế có phải là vừa thoả lòng căm hận của dân với bọn chúng hút , lại vừa có miếng cho các quan. Chung quy tiền bạc lại về các quan cả, kế này hoàn mỹ như “Châu về Hợp Phố”.

Đọc nguyên bài Đại Vệ Chí Dị

Bài liên hệ Cả nước cùng cờ bạc?

Biểu tình chống cuộc triển lãm Meet Vietnam ngày 15/11/2009 tại San Francisco

In Cộng Đồng, Chính trị (Politics), Thế giới, Việt Nam on 2009/11/20 at 17:53
phần 1

 

phần 2

 

phần 3

Bài viết liên hệ: Meet Vietnam: Gặp Gỡ Việt Nam ở San Francisco

Cò – Tưởng Năng Tiến

In Chính trị (Politics), Tạp văn, Việt Nam on 2009/11/17 at 17:39

Con cò, con vạc, con nông. Ba con cùng béo vặt lông con nào. Đám cò người, cò bauxite, và cò biển đảo của CSVN thì cần phải vặt trụi lông. Dưới đây là trích dẫn bài viết “” của Tưởng Năng Tiến.

Cò là một loài chim nước có mỏ, cổ và chân cẳng đều dài – sống bằng tép, hến, ốc, cá… – thường quanh quẩn nơi ao hồ hay sông rạch. Cò cũng là tên gọi của một giới người, mới xuất hiện ở Việt Nam, chuyên lo việc môi giới dịch vụ – như cò máu, cò bệnh, cò mả, cò nhà, cò việc…

Ðã thế – ở xứ sở của chúng ta – bên cạnh cò thật còn có thêm cò … giả, cò đểu và cò mồi. Những con cò chuyên cung cấp những dịch vụ … thừa. Nói cách khác, chúng tạo ra nhu cầu (không có thật) và dùng mánh khóe hay bạo lực bắt mọi người phải sử dụng những dịch vụ (không cần thiết) của mình. Chính loại cò này mới là thủ phạm của tội ác, đáng bị chỉ tên và kết án.

Chuyện lừa lọc của lũ cò giả, như cò lợn (thực ra) không có gì mới mẻ, và chỉ là chuyện nhỏ – của đám cò con – tại thôn quê. Ở bình diện quốc gia, nước Việt còn nhiều thứ cò đểu khác “vĩ đại” (và đáng ngại) hơn nhiều.

Cò chiến thuộc loại này. Sau Thế chiến thứ Hai, khi phong trào giải thực lan rộng trên toàn cầu (và việc trao trả độc lập cho những quốc gia bị trị trở thành một xu hướng không thể đảo ngược ở khắp mọi nơi) thì đám cò chiến ở Việt Nam vẫn cố tạo ra một cuộc chiến “đánh đuổi thực dân để giành độc lập.”

Sau đó, họ tiến hành một cuộc chiến tranh khác bằng cách hô hoán lên là đất nước bị xâm luợc, rồi bắt ép nửa phần dân tộc Việt đi chém giết nửa phần còn lại. Trong cả hai cuộc chiến (rất) “thần thánh” và (hoàn toàn) không cần thiết đó, đám cò đểu đều thắng lợi một cách vẻ vang. Chỉ có nhân dân là (đại) bại – theo như cách nói của thi sĩ Nguyễn Duy.

Dù đã thua te tua, và thua thê thảm liên tiếp qua mấy thế hệ nguời như thế, dân chúng vẫn chưa được để yên. Sau 1975, ở Việt Nam bỗng xuất hiện một loại cò giả khác – gọi là cò người. Ðám cò đểu này tạo ra đủ thứ áp lực khắc nghiệt khiến hàng triệu người Việt phải quyết định bỏ nước ra đi, và chính chúng đứng ra “bán bãi thu vàng” cho những chuyến phiêu lưu nát lòng và hãi hùng này.

Đọc nguyên bài

Bài liên hệ (cò hải ngoại): Little Saigon (Seattle) yêu cầu thị trưởng …

URGENT NEWS: Vu Hung, Jailed Dissident’s Life Is In Danger

In Chính trị (Politics), Việt Nam on 2009/11/11 at 14:38

November, 5, 2009 – Vu Hung, a teacher and pro-democracy activist has been on hunger strike since October 7, 2009 after Hanoi authorities sentenced Hung to three years’s imprisonment and three year of “house arrest”. His life is in danger due to serious illness and month-long hunger strike.

Ngày 5 tháng 11 năm 2009 – Thầy giáo Vũ Hùng, một người tranh đấu cho dân chủ hiện đang trong tình trang nguy hiểm vì đã tuyệt thực kể từ ngày 7 tháng 10 năm 2009 sau khi nhà cầm quyền Hà Nội đã tuyên án ông 3 năm tù và 3 năm quản chế.

Read more on blog (Đọc tiếp trên blog) The People’s Democratic Party (Đảng Dân Chủ Nhân Dân)

Tin mới nhất Nhà bất đồng chính kiến Vũ Hùng tuyệt thực trở lại?

Xáo – Tưởng Năng Tiến

In Chính trị (Politics), Tạp văn, Việt Nam on 2009/11/10 at 11:12

Cái cò, cái vạc, cái nông. Ba cái cùng béo vặt lông cái nào. Riêng cái xáo, cái xảo, cái xạo của CSVN thì cần phải vạch ra hết. Dưới đây là trích dẫn bài viết “Xáo” của Tưởng Năng Tiến. Bài viết đề cập đến “Hội Nghị Người Việt Nam Ở Nước Ngoài” – một trò tuyên truyền, chính trị vận ở các hình thức kiều vận, trí vận, sinh viên vận qua nghị quyết 36 của Trung Ương Đảng CSVN.

Bài liên hệ (về vài sinh hoạt đáng ngờ trong cộng đồng hải ngoại): Những cái nhập nhằng không tên

Bản tiếng Anh (Essay on dubious community activities in Seattle): The Unspoken Ambiguities

… Hà Nội được cả thế giới biết nhắc đến vì một đặc sản khác, nổi tiếng và độc đáo hơn nhiều: xáo voi!

Đây là một sản phẩm thuần túy quốc doanh, được sản xuất và phổ biến liên tục (từ hơn nửa thế kỷ qua) dưới nhiều hình thức – khẩu hiệu, bích chuơng, chiến dịch, phong trào, chỉ thị, nghị quyết, nghị định, diễn văn, xã luận, bình luận, tuyên ngôn, tuyên cáo, tuyên bố … – và bằng mọi phương tiện truyền thông của Đảng và Nhà Nước.

Nhân dịp Hội Nghị Người Việt Nam Ở Nước Ngoài – được tổ chức lần đầu, tại Hà Nội, vào cuối tháng 11 năm 2009 – tưởng cũng nên mời qúi vị đại biểu về tham dự nếm thử một chén xáo voi (từ Nghị Quyết 36) cho nó biết mùi ăn chơi, giữa lòng cách mạng:

;

Đọc nguyên bài Xáo

Kỷ Niệm Bức Tường Berlin Sụp Đổ

In Chính trị (Politics), Thế giới on 2009/11/06 at 08:44

(13/8/1961-9/11/1989)

Bức tường Bá Linh được dựng lên vào ngày 13 tháng 8 năm 1961 để cầm tù người dân Đông Đức trong chế độ cộng sản. Nhiều người đã vượt qua bức tường này và cũng rất nhiều người đã bỏ mình đi tìm tự do. Hơn 27 năm sống trong chế độ cộng sản dưới mạng lưới công an Stasi luôn tìm cách theo dõi, rình mò, đe dọa, tra tấn nhưng cuối cùng người dân Đông Đức đã trỗi dậy đập phá bức tường này để giải thoát đọa đày, thống nhất đất nước hoà mình với thế giới tự do. Nước Việt đã thống nhất nhưng không có tự do, dân chủ và vẫn còn sống dưới chế độ cộng sản bạo tàn, áp bức. Dân Việt đã vượt đại dương đi tìm bến bờ tự do cuối thế kỷ 20, mấy trăm ngàn người đã bỏ mình trên biển cả. Họ đã và đang vượt tường lửa đi tìm tiếng nói tự do, dân chủ để đấu tranh dành lại quyền làm chủ đất nước cho chính họ. Đảng cộng sản Việt Nam sẽ cùng chung số phận với bức tường Bá Linh trong một ngày không xa.