vietsoul21

Archive for Tháng Bảy, 2017|Monthly archive page

“CỜ TỔ QUỐC” & NGỤY BIỆN

In Cộng Đồng, Tạp văn on 2017/07/12 at 17:47

Hổm rày, mấy bữa nay bà con xôn xao bàn tán về một câu nói của Bùi Thị Minh Hằng “Cờ đỏ sao vàng là cờ tổ quốc”. Câu nói này làm dân tình bá tánh – nhất là bà con tị nạn cộng sản ở hải ngoại – rất là bất bình.

Rất nhiều người đã phân tích, phê phán, định giá, giải mã về câu nói này thật rõ ràng và hữu lý nên phó thường dân tui không muốn lặp lại.

Đặng chí Hùng, Thái Vi Lan, Nhất Nguyên, Nguyễn Văn Hoàng và một số bạn đã nói về đề tài này.

Tui thì không rảnh rang hay rảnh háng gì để mà thêm thắt cho tròn, hay chọt vào cho lọt lỗ tai.

Từ tuần trước tới hôm nay tui hổng rảnh ngày nào. Người ta nghỉ lễ Quốc khánh Hoa-kỳ đi chơi tá lả, ăn nhậu ì xèo. Còn tui thì cầm nhầm ngày lao động làm thúi móng tay sơn sửa nhà cửa cho ở được bền vì tui đâu có phương tiện “nuôi heo”, “chăn vịt”, hay “bán chổi” để sở hữu biệt thự, vi-la như mấy quan nhà ta.

Kịch bản “cờ tổ quốc” đã đến đỉnh điểm cao trào, và vượt lằn ranh khi cá nhân vẫn bất chấp mọi điều và dùng ngụy biện để biện hộ. Những ngụy biện vô cùng nguy hiểm dễ gài lừa cho những kẻ yếu lòng và chưa vững về lý luận.

Tui chờ mãi mà không thấy BTMH có một lập luận chính xác và thuyết phục để bảo vệ quan điểm cho “Cờ đỏ sao vàng là cờ tổ quốc”. Thay vì đó lại là một loạt những ngụy biện và thóa mạ cộng đồng những người không đồng ý, đồng tình với BTMH.

Tui là một fan của BTMH từ trước cho đến giờ.  Tôi đã từng viết bài để bênh vực cô khi ngay những kẻ trong cùng nhóm, cùng phường đã kích phê bình những lời bỗ bã của cô đối với cường quyền cs. Tôi thích cá tính bộc trực thẳng thừng và ý chí kiên quyết quật cường của cô. Tuy nhiên khi thấy sai, nhất là cái sai cơ bản, thì tui phải góp ý.

BTMH không có lập luận thuyết phục cho nên đã (1) đánh lạc hướng dư luận qua những vấn đề khác không ăn nhập; (2) tiểu tiết hóa và tầm thường hóa biểu tượng dân tộc/lá cờ; (3) diễn trích cầu chứng kiểu “có uy tín thì là đúng”; (4) “hệ quả tốt thì là đúng”. Dưới đây là ví dụ cụ thể về những ngụy biện đó:

  1. Đánh lạc hướng dư luận qua những vấn đề khác không ăn nhập: BTMH đã đưa vấn đề sang chuyện những người lạm dụng cờ vàng trục lợi cá nhân hoặc những kẻ sử dụng cờ nhưng không tôn trọng cờ, cũng như “đấu tranh theo màu cờ sắc áo”.
  2. Tiểu tiết hóa và tầm thường hóa biểu tượng dân tộc/lá cờ: Cờ lá chuối hay cờ bông lau gì cũng được. Cái quần què cũng không chứ nói gì cờ.
  3. Diễn trích cầu chứng kiểu “có uy tín thì là đúng”: Bùi Hằng nói “BTMH đã trực diện đấu tranh với tà quyền cs”, “đấu tranh bằng sự bất khuất trong lao tù cộng sản khiến cho nhiều kẻ từ tàn độc phải KIÊNG NỂ và quay đầu”, “đấu tranh bằng ĐỐI MẶT chỉ tay vào lũ tà quyền và tất cả những sai phạm của bọn chúng – Khiến chúng phải CÚI ĐẦU” v.v…
  4. Hệ quả tốt thì là đúng”: Bùi Hằng nói “TÔI CHIẾN ĐẤU CHO DÂN CHỦ NHÂN QUYỀN và khi có dân chủ người dân sẽ có tất cả.”

Những câu phát biểu nói trên tự bản thân nó không có gì sai nhưng nó là công cụ cho ngụy biện vì nó không chứng minh được mảy may nào cho câu nói “cờ đỏ sao vàng là cờ tổ quốc”.

Tui viết sì-tá-tớt này không thuần chỉ để cho BTMH, nhưng cho những người có thể còn yếu lòng vì quan hệ cá nhân hoặc lạng quạng bởi những ngụy biện.

Những người hiểu biết, ngay cả thanh thiếu niên sanh sau năm 75, cũng biết công lý là một diễn viên hài và quốc hội là một gánh hát bội. Tất cả đều được đảng csvn dựng lên. Nhà nước cũng chỉ là bộ máy công cụ hành chính (là) để cai trị và áp bức người dân.

CÁI QUẦN QUÈ GÌ CŨNG TỪ ĐẢNG MÀ RA. Mặt trận tổ quốc, công đoàn, hội phụ nữ vân vân và v.v… là những cánh tay nối dài để thọc sâu vào đũng quần của dân hầu phục vụ cho lợi ích của đảng, hay nói chính xác hơn là bộ sậu Ba Đình.

Nhiều người viện cớ là nhà nước Việt Nam được công nhận pháp lý nên lá cờ đó là biểu tượng cho tổ quốc. Mới nghe có vẻ hợp lý vô cùng nhưng họ không nghĩ đến tận gốc rễ của vấn đề.

Cái giẻ rách màu đỏ sao vàng được rước về trong quá trình chuyên chính vô sản phò tàu thành cờ tổ quốc?

Có chăng tổ quốc ở trong chuồng đảng. Không phải là tổ quốc của toàn dân Việt Nam. Không hề có một nhà nước Việt Nam độc lập nằm ngoài bàn tay búa liềm của đảng.

Ngay cả cái “hợp pháp” cũng chưa hẳn là chính danh hoặc là “phải” (Just Because It’s Legal Doesn’t Make It Right!).

Cái cờ đỏ sao vàng là quốc kỳ của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và được áp đặt lên miền Nam Việt Nam sau khi cưỡng chiếm nước Việt Nam Cộng Hòa. Cả triệu người dân miền Nam không chịu sống trong chế độ độc tài vô nhân dưới lá cờ đó đã vượt biên đi tìm tự do. Họ ra đi vì biết rõ tổ quốc nằm trong chuồng đảng là tổ quốc của bọn buôn dân, bán linh hồn cho quỷ đỏ, bọn nội-thực-dân, và họ phải sống như những người nô lệ dưới ngọn cờ đỏ khát máu đồng bào.

BTMH lại tách bạch cờ búa liềm là cờ đảng, còn cờ đỏ sao vàng là cờ tổ quốc. Nghe như là thiệt. Nói thiệt mắc cười.

Cái thằng đảng nó muốn nặn, đẻ ra cái gì thì nó làm. Chứ làm gì có một nhà nước Việt Nam độc lập với đảng của nó đâu? Nó muốn vẽ rồng, vẽ rắn thì chỉ chó nó được sủa, chứ ai được lên tiếng cái gì.

Tui đã thoát ra khỏi cái chuồng nhưng vẫn băn khoăn nghĩ đến tương lai Việt Nam của đảng csvn cầm quyền dưới ngọn cờ đỏ sao vàng.

Yueh Nan 2020 – Chủ tịch Tập Cận Bình đi khảo sát vùng tự trị người Kinh. Người khen ngợi đồng chí Hoàng Hoa Hải, bí thư đặc khu đã làm tròn công tác trong giai đoạn chuyển tiếp đưa Việt Nam về với mẫu quốc Trung Hoa. Trong chuyến thị tra này chủ tịch Tập chính thức thu hồi cờ đỏ sao vàng và chỉ thị toàn quốc treo cờ Trung Quốc mới với năm cánh sao nhỏ. Người không quên nhắc lại quá trình gian khổ mà đồng chí Hồ Quang đã tiên phong đem ngọn cờ Phúc Kiến bản địa xác định chủ quyền và hy sinh cả cuộc đời với sứ mệnh đưa dân tộc Kinh về đoàn tụ cùng gia đình Đại Hán.

Chúng ta đã học thuộc lòng bài học Trọng Thủy – Mị Châu với hơn ngàn năm Bắc thuộc thì lẽ nào lại lú lẫn với phiên bản cờ cs Phúc Kiến – “cờ đỏ sao vàng là cờ tổ quốc”.

 © 2017 Vietsoul:21