vietsoul21

Bút Gà (chấp bút) Đinh Thế Huynh trực tuyến vờ-tờ-vờ

In Chính trị (Politics), Liên Kết, Tạp văn, Việt Nam on 2012/10/05 at 20:27

 

Tớ nghe loang loáng rằng anh Huynh đang tọa hổ (độn thổ) tàng long (ngậm tăm) vì đàn anh (trâu bò) đá thúng đụng niêu. Anh sợ nhỡ lời bị trúng miểng thế nào ấy nên dùng chước ngậm miệng ăn tiền. Còn tớ nào có dại gì mà nhọc công cầm bút khuáy hủ cáy cho khắm cả làng. Anh lại buộc tớ mở phủ để bà phán cho an (ăn) dân. Ấy thế nên trực tuyến vờ-tờ-vờ chuyển lời bà cho các cậu đây:

Bà nói đồng bào nghe rõ không?

Ba thằng đệ tử cận kề bà nếu chúng có kèn cựa lẫn nhau, có đá giò lái, hoặc thọc gậy bánh xe tranh giành oản lộc[1] của bà thì mặc chúng thôi. Đừng có đem chúng ra mà báng bổ bà nghe chửa.

Thằng nào gãy chân (ghế) cụt tay (trong) không đứng, hết ngồi thì bà khiến thằng khác chứ chả việc gì mà gởi sớ tới bà.

Bà đã răn đe nhiều lần là không kiến nghị, tâm thư, thư ngỏ (mở), thư kín tơ tưởng đến chuyện dở hơi như “con cặc”[2] trong phủ bà.

Thằng đệ tử nào muốn hầu bà mà lòi cái “con cặc” ra là bà cắt gọn ngay.

Ối giào chả việc gì đến chúng mày. Cái “dương vật buồn thiu” của chúng đã được bà triệt sản bằng hóa chất khi mới vào chầu. Họa hoằn mới nhỡ sót tàn dư thằng nào để nhúng nhẳng “con cặc” với bà.

Tự thuở bà nằm ở gốc cây đa (đất Nga) đến ngày được thằng đệ tử ranh mãnh Hồ Chí Minh (hồ ly tinh) tuân theo thằng Nin đem Mác, vác Bà về. Thằng lõi ấy mở phủ lập đền mê muội nhân dân bao năm nay nên chúng có hưởng lộc bà hết đời con cháu các cụ nó thì có là bao.

Nghe mà nhớ này. Đám đồng nhang, đồng đèn, lính anh, lính chị hầu dưới trướng bà thì lắm như quân Nguyên, quân Hán. Chúng dân khấn ván thỉnh cầu trừ sâu bọ, Việt gian, Hán gian làm gì. Từ ngày cái vàng mã (cộng sản, chủ nghĩa xã hội) đốt cháy (cướp chính quyền) giang sơn thì Hán gian, Việt gian môi hở răng lạnh, chung chăn đầy rận. Đến Bà cũng còn mờ mắt gian (Yuan[3]) thì làm sao cắn chấy, bắt rận được.

Bà chỉ căm thằng đệ tử ba Đê (3D) quái quắt. Nó cứ đợi Bà vừa thăng xong là thoăn thoắt bút sa lời phán thay bà sổ tuyẹt

Mấy thằng đệ tử đồng môn hậm hực chúng mách với bà nhưng khi Bà xuất thì nó đã quẹt mỏ quay chân trốn tiệt. Bà chỉ nắm được vài thằng cắc ké cắp tráp của nó[4].

Cậu Thanh Đồng của bà cũng cáu lên vì c.c.c.c. đệ tử này nọ ngày nào cũng lê lết phủ bà… hết Tuấn nghiện, Nghị lu du, Hương váy hồng, Chung cắt cu, Tuấn vê-tê-vê. Cài-cấy-cơ-cấu-cắt-cu[5] cái củ cải.

Ớ, mấy thằng đệ tử (kỳ đà) cắc ké (kỳ nhông) của bà lúc này sao chúng mày thối mồm thế.

Chắc là chúng bay ăn tạp chẳng ngừng chả chùi mồm, súc miệng nên cái bệnh thối mồm này lây lan trong đám chúng mày.

Hết cậu (cá) Cảnh,“Các nước có chỉ số IQ cao đều xây đường sắt cao tốc.” tới cậu (vô) Phước,“Chưa cần luật biểu tình vì dân trí ta còn thấp” trong cái quốc hội (quốc lủi) đèn cù.

Nó lây sang cả vãi Doan “Dân chủ của chúng ta là rân chủ gấp vạn lần dân chủ các nước tư sản” qua đến tiến (táo) sĩ Lư viện (tâm thần), “Người dân quá kém hiểu biết về động đất nên gây hoang mang dư luận”.

Rồi nhập vào thống Bình, “Do dân trí tập quán Việt Nam chưa cao như một số nước khác, rất nhiều người dân hiện nay đi gửi tiền nhưng cũng không để ý đó là ngân hàng tốt hay xấu”.

Thối thế!

Đã làm “chú phỉnh” thì phải biết phỉnh nịnh, mị dân chứ chúng mày trắng phớ thì lộ cái mặt mo rồi.

Dân trí thấp là chủ trương và đường lối nhất quán của đền (Đảng) bà. Có ngu dân thì các đệ tử ta mới định hướng chỉ đạo phò cái bình vôi (BCT) của bà. Chúng mày cứ trêu ngươi, không khéo chúng quẳng bình vôi thì cả lũ đi ăn mày à.

Chúng mày phải định hướng, tô hồng “quy hoạch hóa”, “đô thị hóa”, “tái cấu trúc” mỹ miều để thu hồi đất, thuổm tiền đút vào cái ruột tượng bình vôi phủ bà. Đứa nào hô hoán “cướp đất”[6] thì phải nhắc cho chúng nó nhớ là đã theo bà “cướp chính quyền” thì sao lại đần thế.

Giời ạ. Chúng mày chưa nghe thủng lỗ tai với câu vè dân gian về cái “thiên tài”[7] đảng ta hay sao mà có thằng lại thối mồm “Cái gì cũng … nhất”[8].

Tiện thể sao nó không nhắc luôn là một mặt ta chủ trương xuất khẩu (nô lệ) lao động sang Á, Nga, Đông Âu, Trung Đông v.v… Mặt khác ta chỉ đạo xuất khẩu gái làm điếm, phụ nữ vừa làm nô lệ tình dục, vừa làm ô sin cho đàn ông què quặt, tâm thần các nước láng giềng.

Cái “thiên tài” rút ruột, tham ô, hủ hóa, phá hoại của đảng ta thì thiên tai cũng cạch!

Bà phê và tự phê lưng lửng từng trời nhưng làm gì chẳng biết là bọn nông dân chân lấm tay bùn, bán mặt cho đất bán lưng cho trời mới làm ra lúa thóc để bà gom thu. Còn chúng bay chỉ có tài ăn cướp cơm chim người dân chứ làm ăn tích sự gì.

Người ta khôn ngoan thì họ tích lũy, dành dụm, bảo tồn tài nguyên không khai thác khánh kiệt để cho con cháu đời sau (và còn để nộp “thóc” cho bà nữa chứ).

Có ai như bọn mày chỉ cắm đầu ăn xổi ăn xổi, bán lúa non, đào quặng mỏ cạp hết sạch thì còn gì để nuôi bà làm lên sự nghiệp “sống mãi mãi trong lòng quần chúng”.

Thế thì bà phải đào cả cái mả bố[9] chúng mày để sống chứ cạp đất mà ăn à!

Chúng mày nhìn xem chung quanh (nước) láng giềng (ngoài cái thằng môi hở răng lạnh chết tiệt) có đứa nào nó mồm thối (hoăng) đâu.

Chúng mày cần noi gương thằng đệ tử ruột 3D thôi. Tuy nó quái quắt, ăn ngập họng nhưng nó khôn lõi, không phát ngôn thì ai biết nó thối nào.

Còn thằng Trọng “lú” đem trống đi đánh xứ người[10] lại mắc chứng lở mồm long móng nên chúng chặn cổng (bục bể phốt) khước từ.

Chúng nó lại đem ra bôi bác cả làng thế còn gì thể diện của bà. Có biết chửa?.

Bà chán chúng mày lắm … nói lắm cũng mỏi mồm … Chả là “làm đầy tớ thằng khôn còn hơn làm thầy thằng dại” mà bà lại phải làm gia sư cho chúng mày thì quả là vô vọng.

Ô hô, thăng … thăng … thăng …


[2] CHUYỆN CON C. LÀM NÓNG SÔI EM FB, blog Huỳnh Ngọc Chênh

[3] Yuan, Nhân dân tệ, đơn vị tiền TQ

[7]Mất mùa là tại thiên tai, được mùa là bởi thiên tài đảng ta”, câu vè dân gian thời Xuống Hố Cả Nước

[10] Nguyễn Phú Trọng đem ma đi bịp kẻ đào mồ, Nữ Vương Công Lý – Vì sao, vì sao ư? , Đàn Chim Việt


Chuỗi bài:


[Loạt bài Phó Thường Dân: (1) Anh tám hồ hởi – (2) Nôị-thực-dân – (3) Sợ – (4) Kỳ đà – cắc ké – kỳ nhông – (5) Con dân – con cá – cò mồi – (6) Bình vôi – bái vật – bà đồng – (7) (Vô) Hậu  – (8) Gió mưa là chuyện của trời …  – (9) Vô liêm sỉ – man rợ – (10) Phế-anh-hùng – (11) Luật Lệ(nh) … (12) Nhà em có nuôi một con két … (13) Cái nhà là nhà của ta … (14) Mèo – thỏ]

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: