Tháng Tư tôi khóc với anh Vươn, tôi khóc cho anh Vươn, tôi khóc cho các đứa con anh Vươn, tôi khóc cho vợ anh Vươn, tôi khóc cho dân oan mất đất mất nhà, tôi khóc cho những người lam lũ oằn lưng thân còi lây lất dưới chế độ nội-thực-dân cộng sản.
Tháng Tư tôi khóc cho những người phải bỏ nước ra đi, lướt sóng vượt đại dương, bao kẻ mất bấy người còn, đi tìm tự do, sống đời hạnh phúc.
Tháng Tư tôi khóc cho anh Vươn, ngọn đầu Tiên Lãng, lập đê đắp kè, chắn sóng đẩy lũ, vượt bao thử thách, con mất thân tàn chống trả quân “ác với dân, hèn với giặc” nội-thực-dân cộng sản.
Tháng Tư tôi cúi đầu tưởng niệm cho những vong linh oan khiên ngày cũ.
Tháng Tư tôi mắt trừng phẫn nộ cho bao mảnh đời đày đọa hôm nay.
Tháng Tư tôi hổ ngươi là con nước Việt chưa học làm người, cam phận nô đày.