Tớ, Bút Gà, chấp bút cho (thủ) anh Đinh Thế Huynh của bộ hầu đồng (BCT) bình vôi[1] đảng CSVN, gởi lời phán của bà đến các cô/cậu Nghị. Phán đây là cho các cô/cậu Nghị (viên) Quốc Hội (quốc hủi) ấy, chứ không phải cậu Nghị cầu tự của Bà được sắp xếp đến nơi đến chốn, ghế mát bát vàng[2].
Bà phán rằng các cô/cậu Nghị chỉ cần làm đúng một việc với chức năng “gật” là đủ rồi. Chứ đừng mồm miệng mắm tôm phát biểu linh tinh, lang tang thối hoăng làm ô uế phủ bà. Bà bảo cậu Phước có hung hăng con bọ xít tung hô vạn tuế bà thì cũng chả thêm miếng lộc nào đâu. Thóc bà chỉ có ngần ấy. Chia hết cho các cô, các cậu ở bao cơ chế trong ngoài Đảng nên chẳng còn thừa để cậu ta mót.
Cậu Phước có to tiếng hơn cái phèng la (Đông La) chém gió vào lịch sử bôi nhọ cụ Phan Bội Châu thì cậu cũng giữ chân thủ nhang cho phủ bà thôi. Thế cũng là hơn cái phèng la (Đông La)[3] ngậm cứt phun (người) vào tay Cù Huy Hà Vũ chỉ súng sính cái chân lính anh, lính chị hầu bà. Cậu nói leo rằng thì là “Người Việt Nam yêu sự công bằng nên không ai chấp nhận đa đảng” làm gì? Anh Đinh Thế Huynh của bà đã nhắn cậu để độc quyền bảo kê, cầu chứng tại phủ bà câu “Việt Nam không có nhu cầu đa đảng”[4] rồi. Chớ có mà lẻo mép bị ăn tát sái quai hàm đấy nhá!
Bà thì phán thế nhưng riêng cá nhân tớ, Bút Gà, thấy cậu Phước cũng được việc đấy. Quốc hội thì phải có phát biểu tranh luận qua lại chứ “gật” mãi thì chai mặt à. Phải có kẻ tung, người hứng thì mới gọi là sân khấu chứ lị. Ngay cả anh Tấn Dũng, Tấn Sang cũng đang lấn sân Tấn Tài, vị “Hoàng đế đĩa nhựa” cải lương để ca những bài mùi hết biết chứ lỵ. Anh Ba ca sáu câu vọng cổ trích đoạn “Luật biểu tình” trong tuồng “Dân chủ đầu mưng mủ” làm mủi lòng giới mộ điệu. Các fan Tấn Dũng tụ tập reo hò bị fan Công An với số đông áp đảo hốt trọn về trại phục hồi nhân phẩm[5]. (he he, ta tước hết nhân phẩm của chúng, rồi ta lại bắt chúng vào trại phục hồi. Chẳng phải là đôi ngã sang ngang, điếm đàng đểu cáng nhất đảng à!)
Anh Ba tài thật, ca đếch chê đâu được. Ca ầu ơ ví dầu, cả trái lẫn phải đều mù tịt mà nội ngoại lại đề huề. Vừa vuốt ve xoa dịu bức xúc giới trí thức đòi hỏi quyền biểu tình khi tung chước giải trình trước quốc hội và đề nghị “gật” thông qua chương trình xây dựng “Luật biểu tình” mà anh Ba đã giao bộ Công An soạn thảo. Vừa trấn an anh cả là đàn em vẫn tùng phục “trên căn cứ thoả thuận mọi nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề mà ta và Trung Quốc ký mới đây trong chuyến thăm của TBT Nguyễn Phú Trọng.” Anh Ba ở tận trung ương thoải mái vận vai kép độc ca sáu câu vọng cổ, mặc tay chân đàn em địa phương chịu trách nhiệm “dân của mày thì mày về mà giải quyết”[6], mày hốt tùy tiện.
Bút gà tớ thì được giao trách nhiệm soạn tuồng. Các cậu đừng tưởng tớ làm chấp bút là lề mề chỉ ngồi ngoáy hũ cáy đấy à. Tớ bận không kể xiết. Bà bảo tớ phải khảo cứu, điểm báo bọn “tư bản giãy chết” để điều nghiên, viết tuồng cho mấy anh không chệch hướng dân chủ, tự do. Các cậu không thấy khi mợ Doan ngẫu hứng tự biên tự diễn ca đoạn “dân chủ … khác hẳn về bản chất và cao hơn gấp vạn lần dân chủ tư sản …” nhưng cũng rất hơi bị cùng tuồng “Dân chủ đầu mưng mủ” của anh Ba mình.
Rằng cao quả thật là cao, nhân dân cứ việc mơ phào tào lao.
Đây này, để tớ kể chuyện buồn cười. Tớ vừa đọc được bài báo về chuyện ông Thống đốc Tiểu bang Kansas tận bên Mẽo xin lỗi cô học sinh trung học, quả là bọn chúng hâm thật: